Ở thành phố này, dường như mọi thứ đều có câu chuyên riêng: chuyện của một gánh xôi đã tồn tại hơn nửa thế kỉ, chuyện của những đứa trẻ sáng đến trường chiều bán vé số, hái rau, cả chuyện của những hàng cây đã đứng trên con đường kia hàng trăm năm trước, hay đơn giản chỉ là chuyện của những biển hiệu cũ.
Những người trẻ sống và làm việc ở Sài Gòn đã từng ít nhất một lần chạy ngang qua những biển hiệu như thế. Có ai đã lướt mắt qua biển cắt tóc, biển tạp hóa hay biển hiệu của vài nhà may âu phục bên đường?
Những biển hiệu vẽ tay từng là một nét độc đáo nhiều năm về trước, làm nên một Sài Gòn rất lạ và rất thơ.
Sài Gòn là vậy, dù hiện đại đến mấy, con người có văn minh thế nào thì cư dân của thành phố này vẫn biết cách dung hòa, không gạt bỏ mọi thứ, phát triển nhưng không đánh mất chính mình. Dù có hàng triệu bóng đèn lấp lánh, người Sài Gòn vẫn giữ lại những biển hiệu xinh xắn được vẽ tỉ mẩn bằng đôi tay của những người thợ ngày trước.