Sài Gòn một buổi sáng thường nhật bận rộn, người xe tất tả ngược xuôi, giữa cái nắng hè tháng 5 oi bức, người đàn ông đã ngoài 60, đội chiếc mũ beret bạc màu chầm chậm từng vòng quay xe đạp, len vào từng con hẻm nhỏ, đưa tin tức "nóng hổi" đến tay mọi người. Trong chiếc giỏ xe đã cũ, xấp báo thơm mùi giấy mới cũng lấp lánh những tia nắng vàng ươm.
Gắn bó với công việc giao báo từ năm 1975, thời mà báo giấy vẫn còn rất thịnh hành. Hơn 40 năm qua, đều đặn mỗi ngày từ 6-7h sáng đến 11h trưa, ông Nguyễn Kim Sơn lại rong ruổi khắp các con hẻm lớn nhỏ ở quận 3, khi là giao báo cho những gia đình đã đặt trước, khi là bán dạo cho khách vãng lai ở dọc đường.
Công việc nhìn qua cứ ngỡ là nhàm chán, nhưng có theo chân người đàn ông này mới thấy đó là cả một sự yêu thích và chẳng thiếu niềm vui. Là sự yêu thích dành cho những con chữ của người đàn ông dù chẳng được học hành đến nơi đến chốn, là niềm vui từ những câu chuyện giản dị thoáng qua mỗi sáng được góp nhặt dọc đường.
Báo giấy, thứ mà ông Sơn chọn gắn bó cả cuộc đời, cũng âm thầm đứng ngoài cuộc chơi của công nghệ, giống như ông – người giao báo cùng chiếc xe đạp cũ, đứng ngoài sự vội vã thường nhật của Sài Gòn.