Ban đầu vẫn còn ngại lắm, vì vốn từ ít, lại ngại giao tiếp đặc biệt là với người nước ngoài, chúng tôi chỉ biết xã giao vài câu. Rồi dần dần mạnh dạn hơn: “Tụi mình đang rất muốn học nói tiếng Anh, bạn có thể dành ít thời gian...”.
Bất ngờ thay họ rất vui vẻ, trao đổi, từ nào không hiểu thì dùng tay chân, cử chỉ điệu bộ để diễn đạt, hoặc đưa... cuốn từ điển ra tra.
Nhiều khi cả đám và các du khách phì cười vì chẳng hiểu gì! Nhưng đó là kỷ niệm khó quên, khi đã vượt qua được chính mình.
Học tiếng Anh cần chủ động, và phải xác định trước học để làm gì. Khi có mục đích ta chỉ cần hướng về nó. Những năm cấp 2, chúng tôi chỉ nghĩ đơn giản học là để giao tiếp với người nước ngoài, thích khám phá điều mới lạ. Lớn hơn chút thì biết được tầm quan trọng của nó, mục tiêu lúc ấy lại khác, đó là ra trường làm việc cho các công ty nước ngoài.
Học tiếng Anh là niềm đam mê của giới trẻ Sài Gòn
Với chúng tôi, khi học tiếng Anh, tự học tốt rất nhiều. Ngoài tìm người nước ngoài, chúng tôi xem các clip dạy tiếng Anh, học trên Internet để quen cấu trúc câu. Ngữ pháp học ở trường thì đã khá cứng rồi, nhưng không thể bê nguyên vào được.
Song song đó, môi trường rất quan trọng. Chúng tôi chọn tham gia các CLB
Tiếng Anh ở trường, ở Nhà văn hóa Thanh niên TP.HCM, tập nói các chủ đề có sẵn, tập giao tiếp trò chuyện cùng nhau.
Vào các buổi chiều 3,5,7 tại Công viên 23/9, tham gia câu lạc bộ Talking with the tourist (nói tiếng Anh với người nước ngoài), câu lạc bộ Phát âm chuẩn - Kool Accent.
Chúng tôi sẽ ra bắt chuyện với du khách nước ngoài đi ngang, và xin họ vài phút để ngồi trò chuyện, cùng trao đổi với các du khách ấy về Việt Nam, các địa danh du lịch, hay giới thiệu về các món ăn ngon...
Ban đầu còn bỡ ngỡ, nhiều bạn ngại, nhưng thấy bạn bè mình hỏi những câu đơn giản, xem cách họ phát âm thì cũng mạnh dạn hơn. Nhiều khi may mắn, chúng tôi gặp các giáo viên người nước ngoài, thế là "trúng số" luôn, rèn được rất nhiều kỹ năng, đặc biệt là phản xạ khá tốt.
Rồi cuối tuần, chúng tôi tập họp lại rủ một người bạn nước ngoài đến quán trà sữa, vừa uống vừa nói. Chúng tôi thấy rằng vì không phải tiếng mẹ đẻ nên khi học tiếng Anh, cần nhất là phải rèn thường xuyên, nếu không sẽ rất mau quên.